Thấy Mùa Xuân

19. Người viết hộ


11 tháng

trướctiếp

Thư hồi lâu không trả lời được, Vương Kinh Kinh vo giấy thành quả cầu, vò đầu bứt tai, luôn nghĩ viết như thế nào Nguỵ Thanh Việt sẽ thích, như kiểu giống như đề thi văn, viết thế nào để được giáo viên thích, tâm lý như thi đại học bám chặt lấy cô.
Cứ thế trì hoãn mãi cho đến lễ hội đầu năm mới.
Các hậu trường được đặt vào buổi sáng, có ánh nắng, gió rất to.

Sân khấu được dàn dựng vào đêm hôm trước, lúc thử mic, cả trường được phen điếc tai, học sinh đi ngang qua liếc nhìn.
"Lạnh chết mất, chương trình còn có chân trần nhảy đường phố nữa." Lâm Hải Dương cầm túi nước ấm hoạt hình trên tay, spoil trước cho mọi người, cậu ấy là người năng động nhất lớp, Vương Kinh Kinh ở đó phẫn nộ, nói, "Cậu cứ ở đó đợi người ta chân trần đi, thô tục."
"Trẻ không chơi, già đổ đốn." Lâm Hải Dương cứ luôn lưu loát khiến đám nam sinh bật cười, Giang Độ nghe thấy bọn họ nói chuyện phiếm, không khí sôi nổi, nhìn lên chỗ bóng bay treo trong phòng học, nhiều màu sắc, nhìn mấy cái rồi cô lại yếu ớt nằm bò trên bàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp