Cuối tuần ngắn ngủi kết thúc rất nhanh, ngày hôm sau đã là thứ hai.
“Em xin lỗi em xin lỗi, em không để ý thời gian đã trễ vậy.”
Vẻ mặt của Ngô Thục Cầm vô cùng áy náy, vừa chạy vừa hỏi Cố Hàm Giang đứng trước cửa: “Anh Hàm Giang chờ lâu không?”
Cố Hàm Giang không nói chuyện, xoay người đi ra ngoài, nhấp môi tỏ vẻ mất kiên nhẫn không chút e dè.
Ngô Thục Cầm thấy vậy thì vội hiểu chuyện mà ngậm lại miệng, ngoan ngoãn đi theo sau anh.
Cô ta cố ý kéo thời gian đến bây giờ.
Tạ Miêu vì đi học cùng Cố Hàm Giang mà mỗi ngày đều đứng ở cửa thôn mười, hai mươi phút để chờ bọn họ. Cô ta cố ý ra ngoài trễ hơn bình thường mười phút, muốn xem bộ dạng gấp muốn chết mà lại giận không dám hó hé gì của Tạ Miêu.
Ai ngờ tới cửa thôn, nơi đó lại trống rỗng không có một ai.
Ngô Thục Cầm trợn tròn mắt: “Tạ Miêu đâu? Chẳng lẽ hôm nay dậy muộn sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT