Thấy phản ứng lãnh đạm của người nhà họ Tạ, Cố Hàm Giang không biết vì sao, đột nhiên nhớ đến Tạ Miêu thường xuyên chạy đến nhà bà cô của anh ta lúc trước.
Anh ta mím môi, “Chú Tạ ạ, cháu đến thăm Tạ Miêu.”
“Miêu Miêu nhà chúng tôi bị thương rồi, nếu cậu có việc tìm nó thì để hôm khác đi.” Tạ Vệ Dân không muốn để cậu ta vào trong lắm.
Chính là vì Tạ Miêu bị thương nên anh ta mới đến.
Trước khi tận mắt nhìn thấy độ nặng nhẹ của vết thương của Tạ Miêu, Cố Hàm Giang không có ý định ra về, “Xin lỗi, là vì cháu...”
Anh ta vừa cất lời, con chó cỏ trong góc sân lại tiếp tục sủa một trận nghe não hết cả lòng, cổ họng của cao thủ hò rống thuộc phái dã thú có lực xuyên thấu vô cùng, hoàn toàn át đi giọng nói của anh ta.
Tạ Miêu bị con chó nhà mình làm ồn đến mất hết kiên nhẫn, không nhịn được mà quát khẽ một tiếng ra bên ngoài: “Đại Hoàng, mi câm miệng cho tao!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT