Tiền Lệ vừa thấy người đến, nụ cười châm chọc còn treo trên khóe miệng ban nãy liền cứng đờ.
Ở trong thôn, Tạ Miêu có tiếng là được nuông chiều từ bé, giữ được làn da trắng ngần và đôi tay xinh xắn, ngay cả cổ tay cũng mảnh khảnh nhỏ nhắn, vừa nhìn là biết mềm yếu không có sức lực.
Vì thế nhìn thấy Tạ Miêu lại bất ngờ chạy đến dời hòn đá, Tiền Lệ nói xong những lời kia liền dừng tay lại, dù bận nhưng vẫn có thời gian chờ xem Tạ Miêu mất mặt, sau đó chế nhạo xéo xắt cô vô tích sự không biết tự lượng sức mình.
Nhưng cô ta không thể ngờ rằng, mình vừa dứt lời Cố Hàm Giang cũng chẳng buồn nhìn Tạ Miêu lấy một cái nào đã chạy đến giúp Tạ Miêu dời hòn đá rồi.
Đây, đây chẳng phải là vả mặt một cách trắng trợn sao?
Sắc mặt Tiền Lệ hết đỏ lại trắng, Tạ Miêu đứng bên kia cũng ngây người.
Thực ra không cần Cố Hàm Giang lên tiếng, chỉ cần nhìn đôi bàn tay kia Tạ Miêu cũng biết người tới là ai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT