Kỷ Diên Sinh lập tức từ chối, ông ấy vội vàng lắc đầu: “Không được, nơi đó xảy ra án mạng, không phải là chỗ để cho trẻ con đến.”
“Con muốn đi, con muốn đi.” Khuôn mặt nhỏ bánh bao của nàng lập tức nhăn lại, bộ dáng hiện giờ là ông ấy không đồng ý thì nàng cứ tiếp tục ăn vạ.
“Nhà huynh ấy bị cháy, không thì chúng ta đưa huynh ấy về đây đi, vậy thì không có kẻ xấu nào dám làm hại huynh ấy rồi.” Hai trong mắt của Kỷ Thanh Thần không ngừng láo liêng.
Kỷ Diên Sinh trợn mắt há mồm, không ngờ nhi nữ này của ông ấy có thể nghĩ ra biện pháp nhanh như thế.
Trên mặt Lão Thái Thái cũng hiện lên ý cười: “Ta thấy biện pháp này cũng rất tốt nha, tổ mẫu của đứa nhỏ đó cũng có chút dao tình với ta, mà đứa nhỏ này hiện giờ lại không có người thân ở bên cạnh để dựa vào, ai lại nỡ để cho thẳng bé ở nơi nguy hiểm như thế chứ.”
Kỷ Diên Sinh cười nhạt: “Nương, việc này người lo cũng hơi thừa rồi, Bùi gia cũng là một đại gia tộc, hơn nữa cho dù hầu hết người của Bùi gia đã chuyển lên kinh thành rồi thì nơi này vẫn có một số ít người trong tộc ở lại.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play