Nhưng sắc mặt lúc này của Ân Đình Cẩn đã trầm xuống, ông ấy trách mắng: “Ngu xuẩn, chẳng lẽ ngươi còn không thể đoán ra sao? Người kia căn bản không thèm ra tay với các ngươi mà thôi.”
Ân Đình Cẩn xoay người, ông nhìn chằm chằm vào tên thuộc hạ mà tức giận nói: “Giống như những gì ngươi nói, tên phản đồ Trần Hạ kia vừa mới có ý định khích tướng người kia đã ngay lập tức giết chết hẳn vậy tại sao đã vây bắt được các ngươi rồi mà lại thả các ngươi đi? Đơn giản bởi vì các ngươi chẳng có tí uy hiếp nào mà thôi!”
Người mặc đồ đen nghe xong thì sắc mặt cũng tái nhợt.
Ân Đình Cẩn lạnh lùng mà nhìn hắn ta: “Trịnh Thạc ẩn núp ở trong phủ Tĩnh Vương lâu như thế mà các ngươi cũng không phát hiện ra chỗ không thích hợp, lại còn để hắn chạy từ Liêu Đông đến chỗ này.”
“Thuộc hạ vô dụng, xin chủ tử trách phạt.” mặc đồ đen quỳ trên mặt đất.
Ân Đình Cẩn chậm rãi xoay chiếc nhẫn ban chỉ ở ngón tay, chỉ là một tên Trịnh Thạc nhỏ nhoi suýt chút nữa đã hủy đi tâm sức bao năm qua của ông ấy, xem ra ông ấy vẫn cần phải nhẫn nhịn thêm một thời gian nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play