Kỷ Thanh Thần chớp chớp đôi mắt to hai cái, miệng nhỏ khẽ thở dài, mới vừa rồi còn là bầu không khí đối chọi gay gắt, bây giờ xem ra đã hòa hoãn rồi. Nói như vậy, nàng có phải không cần phải lựa chọn ở giữa hai vị ca ca này nữa rồi.
Ai ngờ nàng mới vừa đắc ý suy nghĩ xong liền thấy Kỷ Bảo Cảnh ở phía sau hô một tiếng: “Nguyên Nguyên.”
Kỷ Bảo Cảnh đã đi tới, cùng Bùi Thế Trạch chào hỏi, khách khí nói: “Bùi công tử.”
“Tổ mẫu ở kinh thành biết được ta được lão phu nhân sủng ái, liền cho người tặng vài thứ lại đây, cho nên hôm nay mới đến phủ quấy rầy.” Bùi Thế Trạch hơi gật đầu, nói ra lý do hôm nay bản thân đến đây.
Kỷ Thanh Thần cũng không thèm quan tâm đến chuyện này, lập tức nói: “Thị Tử ca ca, sắp tới Tết Đoan Ngọ rồi, nhà ta làm rất nhiều bánh chưng. Ta kêu người mang tới cho huynh một ít, huynh thích nhân vị vậy?”
Bùi Thế Trạch không nghĩ tới tiểu cô nương này lại chủ động nhắc tới chuyện này, vẻ mặt có chút lạnh lùng lúc trước giống như được phủ thêm một tầng ánh sáng nhu hòa, trở nên mềm mại hơn.
Chàng cúi đầu nhìn đôi mắt to tròn của tiểu cô nương, tràn ngập chờ mong mà nhìn nàng, không chỉ có trong trở nên mềm nhũn mà giọng nói cũng nhỏ nhẹ hơn: “Nguyên Nguyên thích nhân vị gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT