Kỷ Thanh Thần tỉnh lại, lăn lộn một vòng trên giường, sau đó vươn tay dụi mắt, gọi: “Thị Tử ca ca?”
Bồ Đào đứng bên cạnh nghe thấy tiếng động trên giường, vội vàng chạy vào.
Thấy nàng đã tỉnh dậy, Bồ Đào đi tới hỏi: “Cô nương tỉnh rồi sao?”
Kỷ Thanh Thần nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời đã ngả về hướng tây, bầu trời chuyển dần về sắc cam vàng. Nàng đã ngủ dậy muộn thế này sao? Đã đến giờ ăn tối rồi.
“Thị Tử ca ca đâu?” Nàng dẩu môi hỏi.
Bồ Đào thấy nàng rời giường, vội vàng đi tìm Bùi công tử, cười nói: “Tiểu thư, Bùi công tử đã về nhà rồi. Sắp đến giờ ăn tối, để nô tỳ hầu hạ cô nương ngồi dậy.”
Kỷ Thanh Thần thấy không vui, tại sao nàng lại ngủ quên, bỏ lỡ cơ hội chào tạm biệt Thị Tử ca ca vậy? Dù sao hôm nay người ta cũng đã giúp nàng đẩy xích đu, nàng nên nói một tiếng cảm ơn.
Nàng ngồi trên giường, hai bàn tay mũm mĩm chống cằm, vẻ mặt nghiêm túc. Bồ Đào thấy thế, vui vẻ hỏi: “Tiểu thư, người đang nghĩ đến Bùi công tử sao?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT