“Nương,” Kỷ Bảo Vân nghe thấy Hàn Thị hỏi tới hỏi lui, khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ.
Hàn Thị nhìn dáng vẻ của Kỷ Bảo Vân, không ngờ cô con gái lúc nãy còn hùng hổ giật chiếc vòng từ tay muội muội lại tỏ vẻ ngượng ngùng như vậy, lập tức chê bai: “Đúng là không có tiền đồ. Nương hỏi thêm vài câu cũng chỉ vì muốn tốt cho con thôi.”
“Con nghe nói, Thế Trạch ca ca là cháu đích tôn của đại phòng phủ Định Quốc Công, phụ thân của ca ca còn là thế tử gia.” Kỷ Bảo Vân lo lắng, dù sao người có thân phận tôn quý như vậy, một cô gái bình thường ở phủ Chân Định như nàng ấy sao dám mơ trèo cao.
“Mọi việc thành công hay không đều nằm ở con người.” Hàn Thị chỉ nói một câu, nhưng sau đó lại nói thêm: “Thật ra, trong nhà chúng ta còn có người thích hợp hơn con.”
Kỷ Bảo Vân đang định phản bác thì sửng sốt, một lúc sau mới bỏ quạt xuống, nói: “Ý nương là đại tỷ tỷ?”
“Tổ mẫu của con luôn hết lòng nghĩ cho Bảo Cảnh, nếu không thì ngay từ đầu đã không đến kinh thành.” Nghĩ đến điều này, trong lòng Hàn Thị hơi khó chịu, luôn cảm thấy Kỷ Bảo Cảnh chính là hòn đá ngăn cản con đường xán lạn của Kỷ Bảo Vân, chỉ ước có thể đá phăng nàng ấy ngay lập tức.
Nực cười, đây chỉ là mơ mộng hão huyền của hai mẹ con bọn họ mà thôi.
*
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT