Bùi Thế Trạch đã nhiều ngày gặp việc vui mừng nên tinh thần trở nên sảng khoái, đến cả dáng vẻ hung hăng trước kia cũng phai nhạt không ít. Ngày hôm đó vừa lúc Hoàng thượng triệu kiến chàng và mấy vị khác đến vì việc tiến cống của các nước Tây Vực vào năm tới.
Lần cống nạp này là lần đầu tiên kể từ khi hoàng thượng đăng cơ, đặc biệt là lần này Mông Cổ cũng sẽ đến. Kể từ trận chiến trước đây giữa Mông Cổ và Đại Ngụy, cái gọi là kỵ binh Mông Cổ không những bị Đại Ngụy ngăn lại ở biên cương mà còn bị bức lui về gần trăm dặm. Chỉ là ở phía tây bắc hoang vu, cũng chẳng có bao nhiêu người Đại Ngụy nguyện ý di dời đến nơi đó.
Sau đó, Mông Cổ bồi thường, hoàng thượng liền đem ruộng đất trả lại cho bọn họ, người Mông Cổ hứa hẹn sẽ không tái phạm trong vòng năm mươi năm nữa. Tuy rằng đám người ngoại tộc này quay đầu là có thể xé bỏ thỏa thuận nhưng ít ra lần này quân đội Đại Ngụy đã khuất phục được bọn họ.
Người chinh phạt phía Tây ban đầu là đại tướng quân Trương Tấn Nguyên, đúng lúc gặp Bùi Thế Trạch ở cây cầu vòm bằng đá cẩm thạch trắng phía trước điện Cần Chính.
"Ta còn chưa chúc mừng thế tử gia, mừng sinh long phượng." Trương Tấn Nguyên nhìn chàng, lập tức mỉm cười.
Trương Tấn Nguyên tuy đã ngoài năm mươi nhưng dáng người cao ráo, tóc thì không một sợi bạc, tinh thần vô cùng khỏe khoắn. Bây giờ danh vọng của hắn cực kỳ cao, hơn nữa bởi vì hắn chính là Tây tướng soái nên ngay cả hoàng thượng cũng vô cùng coi trọng hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play