Lúc Kỷ Thanh Thần đến đã thấy Kỷ Trạm đang ở trên mặt băng, dũng cảm tiến tới phía trước, làm cho nàng kinh ngạc đến ngây người hết một lúc. Nàng đi đến bên hồ, Bùi Thế Trạch nhìn thấy nàng, lập tức trượt tới bên cạnh nàng.
"Trạm nhi học được rồi sao?” Kỷ Thanh Thần cực kì ngạc nhiên, dẫu sao cũng mới bỏ ra có tí công sức thôi, thế mà đệ ấy lại có thể học nhanh như vậy?
Bùi Thế Trạch quay đầu nhìn bóng dáng Kỷ Trạm một cái, lúc xoay đầu lại, vẻ mặt tràn đầy sự tán thưởng: “Tiểu tử này về sau sẽ là một nhân tài.”
Kỷ Thanh Thần đang muốn hỏi kĩ một chút thì đột nhiên nghe ùm một tiếng thật lớn, nàng ngẩng đầu, liền nhìn thấy Kỷ Trạm đã ngã xuống mặt băng. Nàng mở to mắt, sợ hãi muốn chạy đến thì bị Bùi Thế Trạch ôm chặt lại.
“Chàng buông ra, chàng không thấy Trạm nhi bị ngã sao?” Kỷ Thanh Thần sốt ruột đẩy tay chàng.
Nào ngờ lúc này, thiếu niên đang nằm trên mặt băng kia lại chậm rãi bò dậy. Ở góc nhìn này nàng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng, nên không thể thấy được vẻ mặt đau đớn của đệ ấy lúc này. Nhưng dù cho đau đớn, đệ ấy vẫn chống tay chân mà đứng lên. Có lẽ tiểu gia hỏa này rất đau, nên đôi tay chống trên đầu gối có hơi run rẩy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT