Tâm sự nhiều năm đã tiêu tan nên khuôn mặt của hoàng hậu cũng mang theo vẻ rạng rỡ khác thường. Vốn dĩ bà ấy đã được chăm sóc chu đáo nên bây giờ trông như trẻ hơn mười tuổi khiến Kỷ Thanh Thần cũng phải giật mình.
"Tuấn nhi, đi đến trước mặt bản cung nào!" Phương hoàng hậu vừa vẫy tay với Ôn Khải Tuấn thì nhóc con đã lập tức chạy đến. Nhóc ấy rất thích Phương hoàng hậu vì lần nào tiến cung cũng nhận được rất nhiều đồ ăn vặt từ bà ấy.
Phương hoàng hậu biết nhóc ấy muốn đến nên đã sớm bảo cung nữ chuẩn bị mấy món đồ ăn vặt mà trẻ con yêu thích.
"Sao lại không đưa Lễ nhi đến?" Phương hoàng hậu ôm Ôn Khải Tuấn rồi cười hỏi Kỷ Bảo Cảnh.
Kỷ Bảo Cảnh lập tức trả lời: "Nương nương thứ tội, Lễ nhi bị bệnh nên con không thể đưa nó tiến cung được."
Phương hoàng hậu vội hỏi vì sao nhóc ấy bị bệnh mà lại còn rất nghiêm trọng như vậy. Khi nghe Kỷ Bảo Cảnh nói may là nhóc ấy đã khỏe hơn nhiều thì bà ấy mới yên tâm. Sau đó Phương hoàng hậu còn cảm thán một nói câu: "Nuôi con trăm tuổi, lo trăm chín."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT