Nam nhân này, giống như con nít vậy, càng chiều theo hắn, hắn ngược lại càng vượt quá giới hạn, cuối cùng sẽ không xem ngươi ra gì cả. Cho nên là, đối đãi với hắn cũng nên dùng chút thủ đoạn nhỏ, phải để hắn biết bản thân ngươi đã bỏ ra nhiều như thế nào.
Tối hôm qua, cho dù Kỷ Thanh Thần toàn thân ê ẩm cũng không có ngăn nổi hắn. Nàng chỉ là không muốn trong đêm động phòng hoa chúc lại làm hắn mất hứng. Nhưng mà sáng hôm nay, nàng muốn để hắn biết nàng đau bao nhiêu, để hắn thương xót nàng.
Bây giờ Bùi Thế Trạch nói như vậy, trái tim nàng có hơi mềm rồi.
Nhưng ngay sau đó nàng lại cứng rắn, hậm hực nói: “Thế nhưng lúc chàng giày vò ta, một chút cũng không thương tiếc.”
Bùi Thế Trạch khẽ cười, ôn nhu đáp: “Đấy không phải giày vò.” Hắn cách một tấm chăn đem nàng ôm vào lòng, má lại áp vào mặt nàng, cả người toát ra một cỗ ấm áp, khiến Kỷ Thanh Thần chìm đắm vào bên trong.
“Đấy là thích Nguyên Nguyên nha.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play