Tạ Bình Như không quan tâm lời của Bùi Duyên Triệu, mà chỉ nhìn chằm chằm ông ta rồi nhẹ giọng nói: “Chàng tưởng rằng chuyện hôm nay, tất cả đều là do chút tranh chấp của Ninh nhi và nha đầu Kỷ gia kia thôi sao? Ta nói cho chàng biết, là do An Tố Hinh đang trả thù chàng! Hẳn là chàng vẫn chưa quên tin đồn trong kinh thành năm đó đúng chứ? Nhữ Nam hầu đã bị người nào tố cáo?”
“Hoang đường, năm đó phụ thân và Nhữ Nam hầu là tri kỉ, hơn nữa ông trấn thủ ở Tây Bắc, nước sông không phạm nước giếng với Nhữ Nam hầu. Bởi vì quan hệ giữa hai nhà bọn ta tốt, nên phụ thân mới bảo ta lấy Tố Hinh.” Trong mắt Bùi Duyên Triệu xuất hiện một chút hoảng loạn, nhưng giọng nói của ông ta vẫn rất chắc chắn.
Tạ Bình Như là người hiểu ông ta hơn ai hết, nên nghe vậy thì càng cười đắc ý.
Năm đó sau khi chuyện của Nhữ Nam hầu nổ ra, trong kinh thành liền có một tin đồn, nói chuyện này chính là do Định Quốc công bí mật báo với Hoàng Thượng. Chỉ với một lí do đơn giản, là vì quyền lực của Nhữ Nam hầu mấy năm nay đã sắp vượt qua Định Quốc công rồi.
“Bây giờ xem ra, chắc chắn năm đó An Tố Hinh đã giả chết, nếu như không phải, thì tại sao bà ta phải từ bỏ vị trí phu nhân Quốc công này kia chứ? Phải biết rằng, Hoàng Thượng có được đăng cơ hay không là chuyện không ai có thể đoán trước được.” Tạ Bình Như là người suy nghĩ rất sáng suốt. 
Có một số việc một khi kéo được đầu sợi dây ra rồi, là có thể lần ra được những manh mối khác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play