Mười ngày sau, một ngày trước lễ cập kê của Kỷ Bảo Phù, Tằng Ngọc Hành cùng với thê tử Vinh thị và tiểu nhi tử đến kinh thành. Tằng Dung nhận được thư, nhanh chóng phái người đến ngoại thành để đón họ vào trong thành. Ban đầu họ xuất phát bằng đường thủy, đi thuyền đến Thiên Tân Vệ, rồi chuyển sang đi xe ngựa đến kinh thành.
Chờ đến lúc về đến nhà, Tằng Dung vừa bước vào cửa liền khóc.
Không biết có phải vì đi đường xa quá mệt mỏi hay là vì mấy năm nay mọi việc không suôn sẻ nên Tằng Ngọc Hành trông càng giống ca ca của Tằng Dung. Ngay cả Kỷ Thanh Thần đứng ở một bên cũng không khỏi kinh ngạc, nàng vẫn nhớ rõ khi còn bé đã từng gặp người cữu cữu này, lúc đó hắn vẫn là một thiếu niên anh tuấn, phong độ ngời ngời.
Bộ dáng bây giờ của hắn giống như đã trải qua nhiều biến cố thăng trầm, khiến mọi người bùi ngùi, thổn thức không thôi.
"Tỷ tỷ, lâu lắm rồi người nhà chúng ta mới gặp nhau sao tỷ lại khóc?" Tằng Ngọc Hành ôn nhu mỉm cười, nghe thấy vậy, Tằng Dung lại càng khóc nhiều hơn, điều này khiến Kỷ Thanh Thần như lại thấy được người thiếu niên hào sảng năm ấy.
Lúc này, thê tử của Tằng Ngọc Hành-Vinh thị đang đứng bên cạnh hắn, nắm tay một bé trai, nhưng mặt mày mệt mỏi ủ rũ, tinh thần có vẻ không được tốt lắm chỉ sợ là trên đường đã chịu nhiều vất vả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT