Sau khi bọn họ trở về, bởi vì bên vũ đài đều là nữ quyến, nên Ân Bách Nhiên và Phương Mạnh Hành không thể đi qua, vì vậy bọn họ chỉ có thể tạm biệt nhau tại đây. 
Kỷ Bảo Nhân thẹn thùng không dám ngẩng đầu, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được lén liếc mắt nhìn Phương Mạnh Hành một cái. Nào ngờ Phương Mạnh Hành cũng đang nhìn nàng ấy, hai người lập tức bốn mắt chạm nhau, một cảm giác nói không thành lời đột ngột xông vào lòng. 
Tuy lúc nãy Tằng Dung đã nghe được lời Ân Bách Nhiên nói, cũng cảm thấy với tính cách của Ân Bách Nhiên, thấy nàng bị người khác ức hiếp thì chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn, mặc nàng bị người khác xâu xé. Vì thế nàng ta bước đến, kéo cánh tay Kỷ Thanh Thần rồi nói: “Nguyên Nguyên đừng sợ, cùng lắm thì sau này gia đình chúng ta cách xa nhà kia ra là được.” 
Nàng ta vừa nói xong, Hàn thị ở một bên cũng gật đầu, rồi hừ lạnh một tiếng: “Cả thái thái và tiểu thư phủ Quốc công đều ác độc như nhau.” 
Kỷ Bảo Nhân cũng gật đầu: "Đây là lần đầu tiên con thấy có người nói dối không thèm chớp mắt như vậy luôn đấy." 
Tằng Dung nhìn sắc mặt Kỷ Thanh Thần, cảm thấy có chút không đúng, sau khi suy nghĩ một hồi nàng ta mới chợt bừng tỉnh. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play