“Ôi, Tần đại thiếu gia bắn hụt một mũi tên rồi.” Sau khi Tần Thiên Mẫn bắn trượt một mũi, mấy cô nương đứng bên ngoài hành lang hụt hẫng kêu lên.
Phong cách khuôn viên của Tần gia không chỉ giống với Giang Nam, mà tòa lầu nhỏ này cũng xây theo kiểu dáng lầu các của Giang Nam. Thang lầu xây riêng biệt ở bên ngoài, có gác hai lầu, lầu hai có ban công bên ngoài dài ba thước. Mấy cô nương kia đứng ngay ở gác lầu nhìn ra đằng ấy, bởi vì bia ngắm lớn, cho nên nhìn được rất rõ ràng. 
Ngay cả trên mặt Tần Mộc Nghi cũng để lộ ra vẻ tiếc nuối, đã tới lượt thứ tám, trước đó chỉ có ba người Tần Thiên Mẫn, Bùi Thế Trạch và Ân Bách Nhiên là không bắn trượt hồng tâm. Một lượt ba mũi tên, hồi lâu như vậy, cũng đã có người mệt mỏi đến mức không nâng nổi cánh tay, thậm chí những lượt tiếp theo cũng dứt khoát không tham gia nữa. 
Tần Thiên Mẫn có thể kiên trì đến lúc này đã là rất lợi hại, dù sao ở đây chỉ có duy nhất Bùi Thế Trạch là người đã đường đường chính chính lên chiến trường. Trái lại là tới tận bây giờ, Ân Bách Nhiên vẫn trưng ra dáng vẻ thành thạo điêu luyện, thật sự rất khiến người ta mở rộng tầm mắt. 
Suy cho cùng, tất cả mọi người đều cực kỳ kính trọng đại hoàng tử nhưng lại không biết gì nhiều về chàng ấy. Những người có thể đứng ở đây hôm nay đều là con cháu nhà quyền quý, dù không có giao tình nhưng cũng tính là quen biết từ nhỏ. Chỉ có riêng Ân Bách Nhiên là không ai có thể hiểu rõ, cũng bởi vì thân phận đại hoàng tử của chàng ấy nên mọi người càng không thể bất kính.
Bây giờ nhìn thấy thực lực của Ân Bách Nhiên, những vị con cháu quyền quý này chỉ có thể tâm phục khẩu phục

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play