Chàng suy nghĩ, sau đó lấy một cái hầu bao ra đưa cho nàng. Kỷ Thanh Thần cúi đầu nhìn, rồi vươn cánh tay trắng nõn ra nhận lấy. Nàng mở ra xem, khi nhìn thấy mứt hạnh bên trong thì lập tức bật cười.
“Ta có phải là tiểu hài tử nữa đâu.” Còn lấy đồ ăn ra để dỗ ta nữa. 
Nói như vậy thôi, nhưng nàng vẫn lấy một miếng bỏ vào miệng, chua chua ngọt ngọt, là hương vị của cửa hiệu mà nàng thích nhất. Có điều ăn một hồi, đột nhiên nàng lại bật khóc.
Bùi Thế Trạch thấy nàng khóc, tay chân liền luống cuống, chàng vội vàng hỏi: “Nguyên Nguyên nàng sao vậy? Mức hạnh này không ngon sao?” 
“Phụ thân ta bị đánh thảm quá...” Nói xong, Kỷ Thanh Thần khóc càng đau lòng hơn.
Bùi Thế Trạch thật sự dở khóc dở cười, vừa rồi nhìn dáng vẻ kiên cường của nàng, chàng còn tưởng nàng đã trưởng thành thật rồi, nhưng hóa ra không phải. Lúc này, nàng khóc cứ như một đứa trẻ vậy, đôi mắt vốn đã long lanh bây giờ tràn ngập nước mắt, những giọt lệ từ khóe mắt chảy xuống, trượt qua đôi má trắng hồng của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play