Đôi mắt của Kỷ Bảo Cảnh vốn đã có chút tan rã, nhưng khi nghe đến trượng phu cùng người nhà đang ở ngoài thì đột nhiên hồi thần, tỉnh táo hơn nhiều.
Ma ma đỡ đẻ cúi đầu nhìn xuống, lập tức vui mừng khôn xiết: “Nhìn thấy rồi, nhìn thấy đầu rồi.”
Người bên ngoài nghe thấy lời này, mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía cửa, mãi cho đến khi một tiếng hét tê tâm liệt phế vọng ra, liền nghe thấy một nha hoàn vui mừng kêu lên: “Sinh rồi, sinh rồi.”
Thân thể của Tằng Dung mềm nhũn, suýt thì ngã xuống. Ngược lại, Kỷ Thanh Thần sống lưng thẳng tắp, không hề chớp mắt, còn Hạnh Nhi đứng một bên, trong lòng có chút sợ hãi.
Cũng không biết qua bao lâu, bên trong truyền đến tiếng em bé đang khóc lớn, sau đó Hứa phu nhân bế trên tay một đứa bé đang quấn tã vén màn bước ra, vui mừng nói: “Chúc mừng, là con trai.”
Ôn Lăng Quân lúc này mới dám thở phào một hơi, nhưng lại không nhìn đứa con trong tay Hứa phu nhân mà chỉ nhìn chằm chằm vào bà, lo lắng hỏi: “Hứa phu nhân, phu nhân nhà ta vẫn ổn chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT