Lão thái thái giữ Ân Bách Nhiên lại dùng bữa, còn gọi người đi mời đám Kỷ Diên Đức về. Thế nhưng lại bị Ân Bách Nhiên ngăn cản, nói không cần đi gọi họ, chàng ấy dùng xong bữa trưa thì phải hồi cung. Tuy rằng còn hai ba ngày nữa mới đến tết, nhưng trước đó dịch bệnh đậu mùa đã khiến cả lục bộ đều ngừng hoạt động, hiện tại khó khăn lắm dịch bệnh mới qua đi, công vụ ở nha môn đã chất thành núi từ lâu rồi.
Vì thế mấy ngày nay, mỗi ngày đều đến khi trời tối mịt, bên ngoài bắt đầu gõ mõ cầm canh thì hai vị quan lão gia của Kỷ Gia mới về đến nhà.
Khi Hàn thị và Kỷ Bảo Nhân quay về trong viện liền nhìn thấy Kỷ Bảo Vân đang nghiêng người tựa vào giường La Hán, trước mặt bày một đĩa dâu tây. Bây giờ dâu tây là của hiếm, một cân phải tốn vài lượng bạc, đã vậy còn có chuyện dù ra giá cũng không có người bán, thậm chí nếu muốn mua đều phải nhờ người khác. Khi Kỷ Bảo Vân có mang rất thích ăn dâu tây.
Hàn thị sợ đưa đến Hàn gia thì bà ta còn phải chia phần cho người ngoài, thế nên đã dứt khoát gọi Kỷ Bảo Vân về. Có điều Hàn thị vẫn dâng một ít cho Hàn lão thái thái, nhưng lão thái thái cao tuổi cũng không thích ăn thứ này.
“Chẳng phải đã dặn tỷ chừa lại cho muội một ít sao.” Kỷ Bảo Nhân thấy nàng ấy lựa hết những quả dâu tây vừa to vừa đỏ rồi ăn, chỉ để lại những quả dâu nhỏ, lập tức không vui.
Kỷ Bảo Vân chẳng hề khách khí đáp: “Cũng đâu phải do tỷ muốn ăn, mà là cháu ngoại tương lai của muội muốn ăn, tỷ cũng hết cách.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT