“Con muốn trở lại Kinh thành.” Kỷ Thanh Thần đứng trước mặt Ân Đình Cẩn kiên định lặp lại lời nói.
Nhưng mà Ân Đình Cẩn cũng không suy xét thêm mà nói ngay: “Ta biết con lo lắng về chuyện gì, nhưng tình hình bây giờ rất nghiêm trọng cho dù con có trở về đi chăng nữa cũng đâu thể giải quyết được cái gì? Bệnh đậu mùa bùng phát rất nghiêm trọng, tình hình bây giờ còn khó khăn hơn trong tưởng tượng của con rất nhiều.”
Đừng nói là nàng, cho dù là Ân Đình Cẩn đi chăng nữa thì một khi nghe thấy ba chữ bệnh đậu mùa thì cũng phải biến sắc. Bệnh đậu mùa không chỉ có tính truyền nhiễm cao, hơn nữa người chết khi nhiễm phải loại bệnh này cũng rất khó xử lý, tốc độ lây bệnh nhanh đến nỗi một khi đã lan rộng thì mười người hết chín người không qua khỏi. Huống chi với số lượng người dân ở Kinh thành như thế kia, một khi đã bùng phát ra bệnh dịch hậu quả không thể đo lường nổi.
Mà hiện giờ tin tức về bệnh đậu mùa đã truyền đến tận Liêu Thành, điều này chứng minh bệnh dịch ở Kinh Thành đã cực kỳ nghiêm trọng rồi.
“Cữu Cữu, vậy người phái người đi Kinh Thành một chuyến có được không? Con muốn biết tình hình của mọi người trong nhà, Kỷ Trạm vẫn còn quá nhỏ, hơn nữa còn có Khải Tuấn nữa.” Kỷ Thanh Thần cực kỳ lo lắng, nàng nhìn chằm chằm vào Ân Đình Cẩn.
So với mọi người ở đây tâm trạng bây giờ của nàng không khác gì nồi nước đang sôi. Sốt ruột cực kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT