Kỷ Thanh Thần hơi hơi ngẩng đầu, nàng nhìn Ân Hoài Cẩn đang nằm trên giường, sắc mặt ông ta không giống người chết bình thường mà lại có màu xanh tím, môi lại càng tím đậm, quả thật không giống phát bệnh cũ mà chết ngược lại giống chết do bị đầu độc hơn.
“Đêm qua con không ở trong phủ, mọi chuyện ở trong phủ xảy ra như thế nào chẳng nhẽ người còn không rõ sao? Đại ca vì sao mà thành ra như thế này? Chẳng nhẽ người còn cảm thấy huynh ấy oan uổng lắm sao?” Âm thanh của Ân Đình Cẩn càng lúc càng lạnh xuống. 
Mọi người đều nói là người chết là lớn nhất, mà hiện giờ Đại ca của ông ấy đã chết rồi nên ông ấy cũng không định nói thêm làm gì.
Nhưng mà Lão Vương phi lại hùng hổ dọa người như vậy, lại còn muốn kêu oan trước mặt mọi người. Đêm hôm qua suýt chút nữa cả nhà ông ấy đã bị giết sạch, hôm nay lại còn nghe hung thủ kêu oan trước mặt ông ấy. Chẳng khác nào đang diễn tuồng cho thiên hạ xem.
“Hay lắm, ngươi còn dám nói chuyện với ta kiểu đấy cơ à? Được, vậy ta đập đầu chết quách luôn ở cái chỗ này để cho tên tiểu nhân bụng dạ xấu xa như ngươi vừa lòng!” Lão Vương Phi nghe ông ấy nói như vậy thì càng tức giận, bà ấy không ngờ rằng bản thân lại có ngày bị đạp xuống dưới chân của con vợ lẽ. Đồ chết tiệt này còn dám phản kháng lại bà ấy.
Chỉ cần nghĩ đến sau này, bà ấy sống còn phải nhìn vào sắc mặt của Ân Đình Cẩn thì Lão Vương Phi đã không chịu nổi, chỉ muốn đâm đầu vào cột đi theo con trai ngay lập tức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play