Bùi Ngọc Hân cũng là một cô nương hào phóng xinh đẹp, thông thường người khác nhìn thấy nàng ấy đều nắm tay và khen ngợi lớn lên xinh đẹp. Chẳng qua khi nhìn thấy Kỷ Thanh Thần mới rõ ràng nhận thấy từ tận đáy lòng rằng nhan sắc của nàng mới thực sự xuất chúng, đứng trước mặt nàng, bản thân thua tâm phục khẩu phục.
Nhớ lại tam ca năm đó nói cô nương huynh ấy thích nhất là nàng, trong lòng Bùi Ngọc Hân ban đầu vẫn không thoải mái, nhưng sau khi nhìn thấy người thật rồi, nàng ấy mới hiểu rõ. Lúc còn nhỏ nàng sinh ra trắng trẻo đáng yêu, lớn lên trổ mã thành đại mỹ nhân tuyệt sắc, may là nàng không thường xuyên ra ngoài giao tiếp, bằng không thì những người bên ngoài được gọi là mỹ nhân kia thì tính là gì.
Bùi Ngọc Hân nháy mắt với Kỷ Thanh Thần, trêu ghẹo Kỷ Thanh Thần đến cười không ngừng.
Vẫn là Lão thái thái biết được, bà có mối quan hệ khá tốt với Bùi Ngọc Hân, liền gọi nàng ấy đi chào hỏi. Ai ngờ được Hàn thị ở kế bên lại cười nói với Kỷ Bảo Nhân bên cạnh: “Nhân nhi, con cũng giúp Thất muội muội chào hỏi Bùi tiểu thư một chút đi. Cô nương các con chắc chắn có rất nhiều chuyện để nói.”
Kỷ Bảo Nhân cũng khá bối rối, cũng may có Kỷ Thanh Thần thay nàng ấy giải vây: “Ngũ tỷ tỷ, chúng ta cùng với Hân tỷ tỷ ra một bên nói chuyện đi.”
Lúc này, ba vị tiểu thư mới đi đến bên cạnh, Kỷ Bảo Nhân cùng Bùi Ngọc Hân đã gặp nhau vài lần, nhưng đều chỉ là mối quan hệ chào hỏi đơn giản, không quá thân thiết. Vị tiểu thư trong vòng quý tộc ở kinh thành này, thực ra cũng chia ra thành nhiều giới, những tiểu thư như Bùi Ngọc Hân đều chỉ kết giao với những người có mối quan hệ tốt cùng gia đình của họ, không phải con gái của Hầu gia cũng là tôn nữ của Công phủ, hoặc là nữ thân thích trong hoàng thất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT