Bùi Thế Trạch quả thực là đã gửi đến đây rất nhiều thứ, trong đó có một hộp da thượng đẳng, nghe nói là được vận chuyển từ phương bắc về. Chỉ riêng hộp da này đã trị giá mấy nghìn lượng bạc rồi, cho nên chàng đúng thật là rất hào phóng.
Ngay cả sau khi Kỷ Diên Sinh trở lại, ông ấy vẫn không ngừng khen ngợi Bùi Thế Trạch, nói rằng tuy lập được chiến công nhưng chàng không hề kiêu ngạo. Đại quân sẽ đóng quân bên ngoài thành, qua hai ngày nữa thì sẽ trở về thành, đến lúc đó sẽ có người dân chào đón họ. Mà chàng lại đã âm thầm một mình trở lại trước.
Văn nhân cao nhã từ trước đến nay đều rất thích hai chữ khí phách, cha nàng tuy làm quan nhưng trong cốt cách lại là một học giả, chính là thích loại tính cách khiêm tốn, không tranh giành này.
Chỉ là phụ thân nàng vẫn không nghĩ tới, nếu một người như Bùi Thế Trạch thực sự là người khiêm tốn và không tranh giành, liệu bây giờ chàng có còn là người nổi tiếng khắp thiên hạ không? Chỉ sợ một thân da thịt của hắn đó, vừa ra chiến trường liền sẽ bị người ta ăn sống nuốt tươi rồi.
Nháy mắt đã qua vài ngày, cuối cùng ngày hôm sau cũng là sinh thần của Kỷ Diên Sinh. Kỷ Thanh Thần sợ có quá nhiều khách đến sẽ đi dạo trong hoa viên nên nàng lại đi đến chuồng thỏ, dặn dò bà tử chuyên chăm sóc những chú thỏ nhỏ này ngày mai nhất định không được cho ai đến gần, kẻo làm chúng sợ hãi.
Bà tử tất nhiên là đồng ý, đảm bảo nhất định sẽ chăm sóc thật tốt những bảo bối này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT