Kỷ Thanh Thần vội vã quay trở lại đình viện, Hạnh Nhi nhìn nàng không ngừng thở dốc, còn quay đầu lại nhìn, cũng đâu có gì đuổi theo đâu, tiểu thư nhà mình đây là đã xảy ra chuyện gì vậy?
“Tiểu thư, nô tỳ rót cho người một cốc nước nhé?” Hạnh Nhi nhẹ nhàng nói.
Kỷ Thanh Thần lập tức lắc đầu, lại xua tay ý bảo nàng ấy đi ra ngoài. Đợi cho đến khi trong phòng không có ai, nàng vịn vào góc bàn nhỏ, chậm rãi ngồi xuống. Nhưng trái tim lại nhảy loạn lên, thậm chí còn nhanh hơn cả trước đó, nàng đưa tay chạm vào ngực mình.
Giọng nói đó, là giọng của chàng phải không? 
Mặc dù nàng đã nghe đại tỷ nói qua, chàng trở về rồi, nàng vẫn luôn nghĩ rằng mình có thể bình tĩnh đối mặt với chuyện này. Suy cho cùng cũng đã bao nhiêu năm trôi qua rồi, nàng cũng đã trưởng thành. Nhưng mà, nhưng mà, Kỷ Thanh Thần hít một hơi thật sâu, nhưng mà âm thanh đập thình thịch trong lồng ngực lại giống như tiếng trống đánh.
Cứ như vậy cho đến giờ ăn trưa, nàng vẫn ở một mình trong phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play