Kỷ Bảo Vân muốn nói việc liên quan đến thiếp mời, nhưng câu từ tới miệng lại nuốt lại không nói nữa.
“Lam Yên, còn không mau đưa tam tiểu thư của ngươi trở về, nếu muội ấy còn tiếp tục ở đây, ta sẽ không khách khí nữa.” Kỷ Bảo Cảnh trước nay không phải dễ tính, chẳng qua lười tranh chấp với người khác thôi, bây giờ người ta sắp ngồi lên đầu nàng ấy tới nơi rồi, nàng ấy cũng không có lý gì phải nhượng bộ nữa.
Kỷ Bảo Vân nghe đến không khách khí, liền cười giễu cợt, không chỉ không đi còn tiến lên thêm vài bước. Mắt nàng ấy nhìn qua bàn sách, thấy tờ giấy hoa hồng nhạt, bên trên viết chữ Ôn rất lớn, càng nhìn càng đau mắt.
Chỉ thấy nàng ấy phất tay một cái, đem tất cả đồ vật trên bàn làm rơi xuống, chỉ còn nghiên mực đổ lên chồng sách vở, dính tùm lum khắp nơi. Mà tờ giấy hoa hồng nhạt kia cũng nhuốm màu mực.
Kỷ Bảo Vân nhìn, trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái.
“Đồ nữ tử điên khùng.” Kỷ Thanh Thần tức giận rồi, nếu bây giờ nàng có thể lớn lên, chắc chắn phải cùng nàng ta đánh một trận, như vậy tốt hơn phải đứng một bên xem nàng ấy làm nhục đại tỷ tỷ,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT