Bảo Cảnh, Bảo Cảnh, mỗi khi hắn mệt mỏi, cái tên này sẽ luôn quẩn trong suy nghĩ của hắn, dường như gọi cái tên này sẽ xua tan đi mệt mỏi của hắn.
"Vậy trước tiên chúc huynh đề danh kim bảng." Bùi Thế Trạch nhàn nhạt nói, Ôn Lăng Quân nghe chàng nói như vậy, nhẹ giọng cười, nghĩ tới hôm nay chàng sao dễ nói chuyện như vậy, thiếu niên đứng trước bức họa nhẹ nhàng nói: "Hai ngày vừa rồi ta có đến Chân Định một chuyến."
Ôn Lăng Quân đột nhiên đứng dậy, âm thanh run rẩy nói: “Huynh tới Kỷ gia sao?”
Nhưng sau khi hỏi xong, hắn lại cảm thấy có chút hối hận, vội vàng bổ sung: "Huynh và Kỷ gia luôn có quan hệ tốt, lần này đi chắc là đến thăm Kỷ gia phải không."
"Ừm, kỳ thật ta có đến Kỷ gia, hơn nữa, lần này Kỷ nhị gia cũng lên kinh thành cùng với ta." Bùi Thế Trạch bình tĩnh nói.
Ôn Lăng Quân không thể bình tĩnh được, vội vàng hỏi: "Kỷ đại nhân cũng lên kinh thành, có chuyện gì sao? Bây giờ ông ấy đang ở đâu? Huynh cảm thấy ta có nên tới thăm ông ấy không."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play