Không nghĩ tới kiếp này lại có cơ duyên như vậy. Nếu không đi cầu kiến một phen, vậy thật là có lỗi với cơ hội tốt mà trời ban.
Kỷ Bảo Cảnh nắm lấy tay nàng, lắc đầu chậm, nhưng trong mắt cũng là vẻ do dự. Từ nhỏ nàng ấy đã đọc đủ các loại thi thư, Kỷ Diên Sinh không có con trai nên giáo dưỡng nàng ấy như con trai, lúc vừa vỡ lòng, là Kỷ Diên Sinh ôm nàng ấy vào trong ngực dạy dỗ từng chút một.
Cho nên bây giờ biết Tam Thông tiên sinh cũng ở gần đây, sao lại không muốn gặp cao hiền được chứ.
Kỷ Thanh Thần quá hiểu làm sao để dụ dỗ người khác, thật đúng là chuyên chọc trúng điểm yếu mà:
“Tỷ tỷ, đây là cơ hội khó có nha, không phải tỷ thích nhất bức tranh của Tam Thông tiên sinh ư? Lần này có thể đến trước mặt thỉnh giáo một phen đó.”
Mà Ôn Lăng Quân vẫn luôn dựng thẳng lỗ tai nghe động tĩnh bên này, khi nghe được Kỷ Bảo Cảnh thích tranh của tiên sinh, vui mừng ra mặt. Mấy năm nay hắn đi theo tiên sinh cũng có chút tâm đắc ở việc vẽ tranh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play