Tuy trông Ôn Lăng Quân gầy yếu nhưng sức lực thì lại không nhỏ, khiêng gậy kẹo hồ lô theo Kỷ Thanh Thần lên lầu, hơi thở ổn định, đến hai má cũng không ửng hồng.
Tiểu cô nương này thật là vô cùng đắc ý, thấy mua kẹo hồ lô rồi nhưng lại chưa thấy qua ai mua luôn cả cái giá kẹo hồ lô, khi nãy lúc bọn họ đi vào, toàn bộ khách ở tầng một của tửu lầu đều quay lại nhìn chằm chằm bọn họ.
Kỷ Thanh Thần còn cố ý nhìn biểu tình của Ôn Lăng Quân, tuy bị nhiều người vây xem như vậy nhưng trên mặt hắn không có chút ngượng ngùng nào, cũng không có xấu hổ, ngược lại là bình tĩnh thản nhiên, bộ dáng không sợ hơn thua.
Không tồi, đúng là nhân tài đáng để bồi dưỡng.
Đến cửa phòng rồi, tiểu cô nương một thân trắng trẻo kia ngừng lại, lúc xoay người thì tầng tầng lớp lớp váy bay múa trên không, giống như là nụ hoa đang nở vậy. Sau khi nàng đứng yên, khuôn mặt bánh bao trắng nõn vô cùng đáng thương:
“Ôn ca ca, nếu tổ mẫu biết ta bảo ngươi mua nhiều kẹo hồ lô như vậy, tất nhiên sẽ mất hứng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT