Đợi đến khi ông ấy tìm tới nơi, báo danh tính, Lão thái thái thấy hôm nay có người tìm đến nhà, cũng đã đoán trước được rồi. Ở đầu đình viện, gặp được Bùi Duyên Quang, ông ấy hết lần này đến lần khác cảm ơn Lão thái thái đã chăm sóc Bùi Thế Trạch.
Nhưng Lão thái thái lại có lời muốn nói: “Chiếu cố đứa trẻ này là điều ta nên làm. dù sao ta và nương của nó cũng xem như là bạn cũ. Thế Trạch cũng giống như cháu ruột của ta vậy, vậy nên có một vài lời ta cũng đã nói rồi, vẫn mong ngươi không cần thấy kỳ quái.”
Bùi Duyên Quang lập tức nói: “Lão thái thái có lời gì, cứ việc phân phó, Bùi Duyên Quang không dám làm trái ý.”
“Chuyện của Định Quốc Công Phủ các ngươi, người ngoài không thể can thiệp, chỉ là đứa trẻ Thế Trạch này xưa nay luôn là người có nỗi khổ mà không nói ra, ta liền nói cho ngươi tình huống ngày hôm đó. Người quản gia trong nhà bị giết rồi, nghe nói hung khí giết người có độc, căn phòng thì bị đốt cháy, những thứ này thì cũng thôi đi. Nhưng hôm nay, phụ thân thế tử không đích thân đến đón con trai mình mà lại để một người làm thúc thúc như ngươi tới đây, ta thật sự không thể hiểu được, sao trên đời này vẫn còn có người cha không thương con mình như vậy.”
Lão thái thái lần này thực sự tức giận, cho dù Bùi Duyên Quang có muốn mắng bà lo chuyện bao đồng thì bà cũng phải nói thêm một câu nữa.
Bùi Duyên Quang thực sự không còn chỗ nào để chui xuống, nên chỉ có thể vâng dạ nói: “Duyên Quang đã nghe giáo huấn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT