Kỷ Bảo Cảnh quay đầu, mặc dù không nhìn thấy biểu cảm của tiểu cô nương trong lòng nhưng sau đó lại nghiêm túc hẳn lên, nàng ấy nhẹ đáp: "Tỷ tỷ biết muội thích Bách Nhiên ca ca, nhưng trong lòng tỷ tỷ đối với Bách Nhiên ca ca chỉ có tình huynh muội."
Khuôn mặt nhỏ của Kỷ Thanh Thần bỗng chốc suy sụp. Bách Nhiên ca ca của nàng có dáng người đẹp thế kia, tính tình lại còn dịu dàng. Nếu sau này huynh ấy lấy thê tử nhất định cũng sẽ thật lòng thương yêu người đó.
Thế mà Đại tỷ tỷ chẳng đắn đo đã loại người ta.
"Nguyên Nguyên, có lẽ những lời bây giờ tỷ tỷ nói thì muội còn nhỏ chưa hiểu được. Nhưng muội phải nhớ rằng có vài nam nhân làm huynh muội vẫn tốt hơn làm phu thê." Kỷ Bảo Cảnh nhìn màn che trên đỉnh đầu. Nàng ấy cũng phải hạ quyết tâm rất lớn mới có thể tự nói với mình như vậy.
Khi ngoại tổ làm đại thọ năm mươi tuổi, mẫu thân từng đưa nàng ấy đến phủ Tĩnh vương chúc thọ. Lúc đó biểu ca chẳng qua mới có chín tuổi, mà nàng ấy cũng mới bảy tuổi. Chàng ấy đưa nàng ấy ra bờ sông thả hoa đăng, nàng ấy ngã trẹo chân, cũng chính chàng ấy cõng nàng ấy một đường về phủ.
Còn khi mẫu thân qua đời, chàng ấy cùng cữu phụ* tới Chân Định thấy được nàng khóc đến mức lệ nhòa hai mắt thì một mực ở bên an ủi. Bàn tay nắm lấy nàng ấy năm đó là đôi tay ấm áp mềm mại nhất trong kí ức của Kỷ Bảo Cảnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT