Không chờ hai người thảo luận xong, Trương bá đề nghị: “Không bằng giả danh nghĩa ‘cứu người’ để cho bọn họ tự nguyện lên tiếng lộ ra thân phận của mình.”
Có mất mặt đi nữa thì cũng đâu thể nào mất mắt hơn hiện tại được?
Hơn nữa bọn họ đều che mặt, chỉ bằng mấy tiếng rên hừ hừ, ai có thể nghe tiếng rồi nhận ra họ là ai được?
Ngụy Liễu, Đào Dương đồng ý.
Đào Dương ra mặt nói: “Chúng ta tới để cứu người, nếu có đệ tử của sơn trang Nhàn Vân thì làm phiền lên tiếng, sau khi nghiệm chứng thân phận sẽ tự dẫn các ngươi rời đi.”
Trong đám hắc y nhân có mấy người nhìn nhau.
Bọn họ đúng là rất muốn rời khỏi nơi này, cũng nhận ra Đào Dương và Ngụy Liễu, nhưng chuyện ‘cứu người’ rốt cuộc có phải do bên trên chỉ thị hay không?
Không có ai lên tiếng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT