“Lúc đó quán trọ không có tiểu nhị, Lục chưởng quầy đích thân tiếp đãi hai người sao?”
“Ngài ấy thấy ta và tiểu Thù đang đói nên có lòng tốt bưng cho bọn ta hai bát mì rau, mỗi bát thêm một quả trứng. Ăn mì xong ta cảm thấy cơ thể thật ấm áp.”
“Vậy làm sao ngài thành tiểu nhị của quán trọ?”
“Lục chưởng quầy thấy bọn ta là không có nhà ở nên đã nhân từ tiếp nhận bọn ta.”
“Lục chưởng quầy thật tốt bụng.” Vị khách đó vô cùng cảm khái.
Trương bá gật đầu: “Đương nhiên rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT