Hai người giằng co ở ven đầm lầy, Bùi Tri vẫn đứng bên cạnh cầm cành cây treo túi gấm để dụ lũ thú dữ trong đầm lầy há cái miệng khổng lồ của chúng ra.
Đồ ăn ngon gần trong tầm tay mà lại không nuốt được, lũ thú dữ càng lúc càng hung hãn, thân hình to lớn khiến cả đầm lầy như long trời lở đất.
Lục Kiến Vi liên tục theo dõi chúng nó, phát hiện ra dù chúng có nóng nảy hay hung hãn đến đâu thì cũng sẽ vô thức tránh đi một số khu vực nhất định.
Bề mặt những chỗ đó không phải là bùn, trên đó có một số cây thủy sinh mọc lên trông như cây sậy, nhìn từ xa trông giống như một đồng cỏ, rậm rạp xanh tốt đến mức bên trong không thể nhìn ra bên trong ẩn giấu cái gì.
Sau một hồi giằng co, Phục Tể lên tiếng trước: “Lục chưởng quầy, rốt cuộc ngươi muốn làm gì đây?”
“Phục võ vương nói thế là có ý gì?” Lục Kiến Vi khó hiểu: “Ta chỉ là không muốn phí sức tranh giành với ngươi mà thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT