“Một lão già như ngươi có chuyện gì để nói với đám thanh niên đó chứ?” Từ Tam Tác không biết lấy đâu ra một mảnh vải, phủi bụi trên ghế bập bênh trong viện rồi ngồi xuống: “Bọn họ không giống ngươi.”
“Ta thì không nghĩ như vậy.” Lão nhướng mày cười: “Hai vị tiểu hữu từ đâu đến nha, sao lại đi cùng với tên sâu rượu này? Ta thấy các người đều là nam thanh nữ tú, đừng theo hắn học thói xấu, không bằng đi theo ta, bồi ta chơi cờ, cùng ta vẽ tranh không phải tốt hơn sao?”
Lục Kiến Vi chắp tay: “Xin hỏi tôn tính đại danh của tiền bối?”
“Tiền bối ta đây không dám nhận, ta mặc dù không nhìn ra tu vi của hai ngươi, nhưng cũng đoán được các ngươi đều là không phải người tầm thường, tiếng tiến bối này dọa chết ta rồi.” Lão phe phẩy quạt lông, cười nhẹ: “Các ngươi có thể gọi ta là Cửu Nghi cư sĩ.”
Từ Tam Tác hừ lạnh: “Học đòi văn vẻ.”
“Mấy ngày gần đây thật nhàm chán, ta không tìm được người bồi ta đánh cờ.” Cửu Nghi cư sĩ hỏi: “Hai vị tiểu hữu có biết chơi cờ không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play