Điền Châu đã xác nhập vào bản đồ của triều Khải mấy chục năm nay rồi, nhưng A Mộc Lãng vẫn dùng từ kiểu “Trung Nguyên của các ngươi”, từ đây là có thể nhận ra được trong lòng của bọn họ cũng không chấp nhận chính mình cũng là người dân của triều Khải.
Lục Kiến Vi nói: “Ngươi nói cũng rất có lý.”
“Các ngươi vẫn là cùng ta trở về trong trại đi, như vậy Thánh Dược Đường cũng không dám tự tiện xông vào.” A Mộc Lãng cố tận lực mời.
Lục Kiến Vi mỉm cười nói: “Mở cửa làm ăn buôn bán, sao lại có thể sợ khách nhân tới cửa được?”
“Có ý gì vậy?”
Lương Thượng Quân dùng tiếng của tộc Bố Ngoã trả lời hắn ta: “Một mình ngươi trở về đi, không cần phải lo lắng cho chúng ta, chúng ta tới nơi này là để làm ăn buôn bán chứ không phải là tới để làm khách.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play