Ôn Trứ Chi ngồi xe lăn chậm rãi lái vào.
“Đình tên “Khoái Ý”, tương truyền một vị hiệp khách hành đến nơi đây, vì trời mưa không có chỗ tránh, đúng lúc một vị hiệp khách hành khác cũng nhếch nhác đi tới, hai người vừa gặp mà như đã quen từ lâu. Dù trời mưa gây phiền toái nhưng lại được làm quen với một vị bằng hữu, có thể nói vô cùng “Khoái Ý”. Để kỷ niệm, hai người đã xây một đình “Khoái Ý” ở đây, đồng thời cũng để có nơi che mưa che gió cho người sau này.”
Tiết Quan Hà nghe thì thấy hai mắt nóng lên, trong lòng dâng lên một loại cảm giác vui sướng.
Hành tẩu giang hồ, không phải là vì kết bạn với người cùng chung chí hướng, cùng nhau hành hiệp trượng nghĩa sao?
“Sau đó thì sao? Bây giờ bọn họ thế nào?”
Những người còn lại cũng tò mò vểnh tai nghe.
Ôn Trứ Chi mỉm cười, nhìn màn mưa vô biên, chỉ nói: “Chuyện sau này, ta cũng không rõ ràng lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play