“Khách khí với chúng ta như thế làm gì?” Tiết Quan Hà đánh vào vai nhóc ta: “Ngươi chăm sóc Ôn công tử suốt cả đêm, đến bây giờ vẫn còn chưa ăn cái gì, ta đã nấu mì canh, ngươi tốt nhất nên ăn một ít đi, như vậy mới có thêm sức lực chăm sóc hắn.”
“Ta muốn ở đây trông coi công tử.” A Nại ngồi xổm trước giường.
Nhạc Thù nói: “Vậy ta mang qua đây, ngươi vừa ăn vừa trông vậy.”
Nhóc nói xong liền chạy ra ngoài, chưa đến một khắc, đã bưng tới một bát mì trứng gà rau xanh, vừa mới vớt ra khỏi nồi bưng lên, vẫn nóng hôi hổi.
“Lúc đầu ta và Trương Bá trốn ra ngoài thành Vọng Nguyệt, suốt một đường đều không ăn được một miếng đồ ăn nóng hổi nào, sau khi vào quán trọ, là chưởng quầy đích thân nấu cho chúng tôi bát mì trứng gà rau xanh. Một tô giá 20 đồng. Trong túi của chúng tôi không chẳng có bao nhiêu tiền, nhưng vẫn mua. Ăn xong chỉ cảm thấy toàn thân ấm lên, loại hương vị đó cho đến hôm nay vẫn không thể quên được.”
A Nại chìa tay ra đón, nhìn chằm chằm bát mì một lúc, mới cầm đũa lên ăn như hổ đói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play