Lục Kiến Vi không lương tay phế đi đan điền kinh mạch của Đỗ Hàn Thu, lại cho hắn ăn một viên thuốc độc. 
Khi thuốc vào đến cổ họng, Đỗ Hàn Thu cảm thấy cổ họng đau đớn, thậm chí còn quên đi kinh mạch bị đứt, hắn gắt gao bóp chặt cổ mình, không thể gào ra cái gì. 
“Ngươi làm nàng ấy không thể biện bạch cho mình, vậy ngươi về sau cũng không cần tiếp tục mở miệng.” Lục Kiến Vi ra hiệu cho hai vị y sư: “Đừng để hắn tiếp tục xuất hiện ở trước mặt ta.”
Một phế nhân, lại không thể nói, cũng không có Thần Y cốc chống lưng, nửa đời sau Đỗ Hàn Thu chỉ có thể sống trong cảnh nghèo khó chán nản, hoặc một ngày nào đó hắn vô thanh vô tức mà chết ở một nơi hoang vu hẻo lánh nào đó, thi thể có khi bị linh cẩu ăn mất. 
Cứ như vậy mà chuộc tội đi. 
Nghĩ đến Lâm Tòng Nguyệt, trong lòng Lục Kiến Vi lại thấy tiếc hận. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play