Giữa đất trời mênh mông hoang dã, một quán trọ nguy nga khí phái đứng sừng sững ở đó, kể cả Lữ Hồ Điệp và Tào Háo Tử có kiến thức rộng rãi, cũng không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Hành tẩu giang hồ nhiều năm, bọn họ nhạy bén nhận thấy quán trọ này có chỗ nào đó kỳ lạ.
“Chẳng lẽ đây là hắc điếm?” Lữ Hồ Điệp nghi ngờ.
Tào Háo Tử lạnh lùng cụp mắt: “Nếu đúng thì như thế nào?”
Lữ Hồ Điệp cười khanh khách: “Không làm sao cả, chẳng qua, ta không muốn y phục mới của ta lại phải dính máu thôi.”
“Hắn đi vào kìa.” Tào Háo Tử chỉ vị tráng hán đi một mình kia.
Lữ Hồ Điệp: “Thanh đao của hắn cũng không phải dạng tầm thường, làm ta nhớ tới một người.”
Hai người liếc nhau, trăm miệng một lời nói: “Đao khách Yến Phi Tàng.”
Yến Phi Tàng, võ sư cấp sáu, một tay đao pháp xuất thần nhập hóa, được mọi người ca ngợi là giang hồ đệ nhất đao khách.
“Nghe nói hắn ta cùng cửa hàng Kim Đao có quan hệ mật thiết, làm sao lại tời nơi này?” Lữ Hồ Điệp nghi hoặc.
Tào Háo Tử: “Chúng ta đi vào xem thử.”
“Từ từ.” Lữ Hồ Điệp thần sắc khẽ biến, y trầm ngâm chốc lát, sau đó lộ ra ý cười quỷ dị: “Tiểu Khả Ái của ta có động tĩnh rồi.”
Tào Háo Tử phản ứng: “Ngươi muốn nói, người đang ở gần đây sao?”
“Ha.” Lữ Hồ Điệp nâng khăn ngang mặt: “Nói đúng hơn, người đang ở trong quán trọ kia.” Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng T Y T và web tytnovel.
Vậy thì chuyện này có chút thú vị rồi đây.
Bên trong quán trọ, Lục Kiến Vi vừa dứt lời, nàng cảm nhận được một cỗ khí thế mạnh mẽ từ xa tới gần, ngừng bên ngoài sân quán trọ.( truyện đăng trên app TᎽT )
Là vị võ sư cấp sáu kia.
Trương bá cảm nhận được sức mạnh áp đảo này, trên trán mồ hôi lạnh chảy ra. Người bốn phương tám hướng xưa nay khi hành tẩu giang hồ, sẽ không tùy tiện phóng ra uy áp, một khi phóng thích, sẽ bị coi là khiêu khích.
Cấp sáu! Đây chính là cấp sáu đó!
Lão ấy không kìm được nhìn về phía Lục Kiến Vi, lại thấy Lục Kiến Vi đến sắc mặt cũng không thay đổi, không có dấu vết bị áp chế.
Trong lòng cũng bình tĩnh lại.
Nhưng Lục Kiến Vi cũng không nhẹ nhàng hơn so với lão ấy tưởng tượng là bao.
Nàng tu luyện tâm pháp Vô Danh, người khác nhìn không thấu tu vi của nàng, nàng cũng không bị ảnh hưởng bởi uy áp mạnh mẽ như vậy, nhưng đối mặt với võ sư cấp sáu tới cửa khiêu khích, nội tâm nàng cũng không nắm chắc được bao nhiêu phần.
Còn về Chu Nguyệt và Tiết Quan Hà, hai người đã hoảng sợ nói không ra lời.
“Tiểu Khách, mở cửa.” Lục Kiến Vi nàng không muốn trốn tránh: “Thuận tiện ngươi rà soát một chút xem trên người hắn mang theo bao nhiêu tiền.”
Hệ thống dùng sức mạnh vô hình mở rộng cửa lớn.
“Cũng chỉ mang năm lượng bạc lẻ.”
Lục Kiến Vi: “…”
Thật muốn vung tay đánh người, nàng ngay cả phạt tiền còn ngại phí thời gian, năm đồng bạc vụn của hắn ta thì làm được gì?
Còn ở ngoài sân, Yến Phi Tàng lại hơi sửng sốt.
Tin tức từ hội buôn quả nhiên không sai, quán trọ này đúng là có võ giả từ cấp sáu trở lên!
Thế nhưng hắn ta lại không nắm bắt được chút nào hơi thở của đối phương.
Yến Phi Tàng không dấu chiến ý đang dâng lên, trực tiếp bước vào quán trọ, cất cao giọng nói: “Tại hạ Yến Phi Tàng, đặc biệt tới xin lĩnh giáo.”
“Yến Phi Tàng!” Trương bá kinh ngạc kêu lên thành tiếng.
Lục Kiến Vĩ chưa từng nghe qua danh hiệu này, nhưng nàng cũng biết, một vị võ sư cấp sáu có thể coi là cao thủ nhất đẳng, ở trên giang hồ không có khả năng không có tên họ.