Hồng Anh Kiệt rất là vui vẻ mà chờ mong cây thương mới của mình, tinh thần tỉnh táo mà bò dậy cười tủm tỉm nói: “Lục chưởng quầy đúng là người vừa đẹp vừa tốt bụng.”
Lục chưởng quầy vừa đẹp vừa tốt bụng híp mắt cười cười.
“Giang gia ỷ vào thế lực của nhà các người, không biết đã khi dễ bắt nạt bao nhiêu bá tánh ở Giang Châu rồi, các người thật sự không hay biết gì về chuyện này sao?”
Hồng Anh Kiệt cực kỳ có tiềm chất làm chân chó, hắn không hề do dự mà tự tát cho mình một bạt tai, sau đó nói: “Lục chưởng quầy, vốn dĩ ta cũng không muốn nhúng tay vào việc này đâu, nhưng tại Giang Diệu Tổ cứ một hai mà nhắc đi nhắc lại với ta là ngài rất rất đẹp, ta nhất thời vì háo sắc mà mụ mẫm cả người, ngài có muốn đánh muốn chửi thì ta đều nhận nhưng đừng quên việc làm lại cây thương cho ta là được.”
“Đừng có cố tình đánh trống lảng.” Lục Kiến Vi thu lại ý cười: “Hồng bang chủ, nếu ta chỉ là một chưởng quầy quán trọ tầm thường thì chỉ sợ bây giờ đã dữ nhiều lành ít rồi đó.”
Hồng Hạ đạp cho Hồng Anh Kiệt một phát ngã ngửa: “Nghịch tử, nhìn xem ngươi đã làm những việc xấu xa gì thế hả!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT