A Nại muốn nói cái gì rồi lại ngừng, bất mãn hừ một tiếng. A Nại liếc mắt nhìn Nhạc Thù, vốn dĩ định nói nội công cậu nhóc không có tiến triển gì, lại phát hiện đối phương một thân chật vật, tóc tai rối bời.
“Ngươi cùng người khác đánh nhau hả?” A Nại hỏi: “Trương bá không phải nói ngươi đi lấy bảng hiệu sao? Lấy được chưa?”
Nhạc Thù suy sụp: “Vẫn chưa, là ta vô dụng.”
“Xảy ra chuyện gì?” Trương bá đứng ở ngoài phòng bếp hỏi.
Nhạc Thù tủi thân nói: “Ta đến nhà thợ mộc lấy biển, kết quả là tên học việc nhà đó cứ nói ta vẫn chưa đặt làm, ta cầm khế thư ra, hắn nói là đồ giả, ta tức quá nói muốn báo quan, hắn liền châm chọc ta, nói đường đường là thiếu trang chủ của sơn trang Bạch Hạc mà phải lưu lạc đến nước báo quan. Ta nhất thời không kìm chế được, cùng bọn chúng đánh nhau rồi.”
“Báo quan thì làm sao? Cửa hàng đó không do quan phủ quản sao?” A Nại tức giận nhíu mày: “Theo lý thuyết, sơn trang Bạch Hạc cũng kinh doanh nhiều năm như vậy, ở Giang Châu danh tiếng cũng không tệ lắm, ít nhiều thì mấy cửa hàng đó cũng sẽ nể mặt chứ, sao lại cố ý bắt nạt ngươi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT