Bóng đêm mịt mù buông xuống, trong viện đã thắp đèn, ánh nến xuyên qua cánh cửa, chiếu sáng lên khoảng đất trống trước sân viện.
A Nại đẩy xe lăn đi tới.
Xe lăn vẫn nạm vàng khảm ngọc như cũ, đẹp đẽ quý giá phi phàm.
Khuôn mặt tái nhợt của Ôn Trứ Chi chìm trong ánh sáng yếu ớt, mặt mày anh tuấn, ánh mắt dịu dàng nửa ẩn nửa hiện với màn đêm đen nhánh, như có thêm vài phần sắc bén.
Lại gần hơn một bước, bóng tối từ sườn mặt rút đi, lại trở thành một Ôn Trứ Chi dịu dàng văn nhã, giống như hình ảnh lúc nãy chỉ là ảo giác.
“Lục chưởng quầy, đã lâu không gặp, nàng thế nào rồi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT