Gió lạnh thổi qua, bọn họ khỏe mạnh, không có cảm thấy gì, nhưng Ôn Trứ Chi đã ho mấy lần.
Chàng mặc dày hơn mọi người, nhưng vẫn không chịu được cái lạnh như vậy. Sắc mặt có sức sống hơn sau khi ăn lẩu đã trở nên tái nhợt do khí lạnh bên ngoài.
Lục Kiến Vi không thích ồn ào, cởi áo choàng lông ra khoác lên người chàng, quấn chặt từ trước ra sau, buộc lại ở phía sau.
"Lẽ ra ta nên để ngươi về phòng, tránh khí lạnh vào người. Nhưng cảnh tuyết rơi hiếm khi xảy ra, có lẽ lâu rồi ngươi không thấy niềm vui từ khi còn nhỏ như này, nếu không được nhìn sẽ rất đáng tiếc."
Ôn Trứ Chi giật mình.
Áo choàng lưu lại mùi hương vị trên người nữ tử, hơi giống mùi đàn hương, êm đềm và bình yên, lại hơi giống mùi đinh hương, yên tĩnh và bí ẩn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play