“Sài trưởng lão, Lam cô nương, các ngươi đang làm gì vậy? Kim Phá Tiêu im lặng nãy giờ lên tiếng: “Lưu dân bên ngoài thành đến nhiều hơn, chúng ta chỉ là đi hỗ trợ phát cháo mà thôi.”
“Kim thiếu đông, Sài mỗ cũng giúp các ngươi phát cháo, như thế nào?” Sài Côn vuốt râu nói: “Người ta nói làm việc thiện có thể được phúc báo, ta cũng muốn thử xem.”
“Ngươi xem việc từ thiện là cái gì? Ngươi mua lương thực hả? Ngươi nấu cháo sao? Ngươi duy trì trật tự à? Đối với việc cãi nhau, A Nại chưa từng sợ ai: “Ta thấy người Hắc Phong bảo các ngươi da mặt người này lại dày hơn người kia, gọi Hắc Phong bảo cái quỷ gì, đổi tên thành Vô diện bảo tốt hơn nhiều.”
Sài Côn: “...”
“Ôn công tử, dù sao thì nô gia cũng định đi cùng ngươi.” Lam Linh cười duyên vứt ra một ánh mắt mê hoặc.
Mi mắt Ôn Trứ Chi nhẹ rũ xuống, suy nghĩ một lát, chậm rãi nói: “Nếu như vậy, hai vị không ngại làm một giao dịch cùng với Ôn mỗ chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT