Trên lầu hai của quán trọ, Phùng Viêm nôn nóng bất an.
Lúc dùng bữa sáng hắn đã muốn hỏi, nhưng lại ngại trên bàn người ngoài quá nhiều, không tiện trực tiếp mở miệng, Lục chưởng quầy lại chưa cho hắn tín hiệu gì, hắn thật sự không biết mực nước đặc chế có thành công hay không.
Cũng may Lục Kiến Vi không để hắn chờ lâu.
“Mực nước đặc chế, giấy và bút mực đều đặt phòng cho khách phía tây của lầu ba, ba người các ngươi tự mình viết, đợi trời tối hẳn thì hãy thả ra.”
Phùng Viêm vui mừng khôn xiết: “Đa tạ Lục chưởng quầy!”
Đồng thời trong lòng cũng nảy ra kiêng kị, đêm qua không thấy có người đến quán trọ, tại sao lại có nhiều mực nước như vậy được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT