Xem ra mấy người bọn họ là thám tử tư hay gì đó tương tự, cảnh sát không thể giải quyết những chuyện quỷ quái hỗn loạn như vậy, giám đốc rơi vào đường cùng, đành phải nghĩ cách khác.
“Tổng cộng có tám người, đều tới đủ hết rồi phải không?” Giám đốc nhìn thoáng qua, vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm một hơi, làm động tác mời bọn họ, “Mời đi theo tôi, phòng khách đã chuẩn bị sẵn cho các vị rồi.” 
Mấy người đều là người chơi lâu năm, nên đã đi theo ông ta mà không hề phản đối. 
Trò chơi vừa bắt đầu thì sẽ không có nguy hiểm, thay vào đó đây là khoảng thời gian cung cấp dày đặc các manh mối nhất, nếu như sơ ý thì có thể sẽ bỏ qua thông tin để qua ải. 
Lúc bọn họ đi theo giám đốc vào rạp hát, hội trường của rạp hát đã không còn chỗ ngồi, tiếng trò chuyện, tán gẫu, còn có các diễn viên nói chuyện với nhau, cả hội trường toát ra một bầu không khí vui vẻ. 
Mọi người cứ tiếp tục đổ về, nhân viên phát tờ rơi ở cửa cũng luống cuống tay chân. Hết thảy đều bình thường.
Khương Sở đi ngang qua nhân viên công tác, đi được mấy bước lại quay người lại: “Có thể cho tôi một tờ không?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play