“Bệ hạ!”

“Ngài đừng chạy…” Âm thanh của ác quỷ thì thầm phía sau lưng anh: “Ngài chạy mất rồi, ta đi đâu để tìm viên ngọc quý của mình đây…”

Khương Sở phi ngựa, lông mày càng nhíu càng sâu hơn.

Tại sao vẫn chưa đến?

Đột nhiên bầu không trung phía trước bỗng xuất hiện một đạo lửa, giống như một mũi tên được châm lửa, phóng ra không trung, phát ra âm thanh như xé toạc không khí, Khương Sở mới thả lỏng lông mày.

Tuy nhiên điều anh không dự liệu được là, sau khi nghe thấy âm thanh này, cuối cùng quản gia cũng kiệt sức và ngã phịch xuống đất, làm tung bụi mù mịt khắp bầu trời.

Anh bàng hoàng quay đầu nhìn lại, tất cả những gì mà anh có thể nhìn thấy là một đôi mắt màu đỏ, không vui không buồn đang nhìn anh, như thể đã sớm mất đi tính người.

Sau đó nó cứ như vậy nhìn Khương Sở chạy ra khỏi tầm mắt, rồi mới nhắm mắt lại.

Khương Sở im lặng thở dài.

Anh không dự liệu được rằng quản gia sẽ trở thành bộ dạng như vậy, hơn nữa cũng không ngờ rằng quản gia lại trung thành với anh như vậy, cho dù đã trở thành quái vật vẫn luôn bảo vệ anh.

Mãi cho tới khoảnh khắc cuối cùng hắn ta cũng hoàn thành nhiệm vụ quản gia của mình, một cách hoàn hảo.

Nếu nói đây là trò chơi thì cũng có phần quá chân thực rồi.

Đột nhiên Khương Sở siết chặt dây cương, dừng lại ở cách đó không xa, từ từ quay đầu lại, nhìn thân vương với ánh mắt đen láy vô tình.

“Kết thúc rồi.”

Kỵ sĩ tinh nhuệ từ bốn phương tám hướng xông ra, trong tay cầm cung tên, nhắm vào thân vương.

Công tước Verland ngồi trên lưng ngựa cao, từ trong đám kỵ sĩ bước ra, lông mày giãn ra, dường như rất vui mừng khi nhìn thấy bộ dạng thảm hại của tình địch.

Hắn ta cười chế giễu: “Rác rưởi.”

Arnold cười lạnh lùng: “Kẻ hèn nhát.”

Khương Sở: “...”

Hai bên đánh nhau vì bất đồng quan điểm.

Hai tình địch của nhau vốn từ sớm đã thấy đối phương gai mắt, lúc này xuống tay đánh nhau kịch liệt như muốn đánh đến chết.

Kỵ sĩ và quái vật cũng đánh nhau rất sôi nổi, cảnh tượng tràn đầy máu thịt, trong mắt một người chơi như Khương Sở thì đây như một miếng tranh khảm.

[Tạo ra một môi trường mạng lành mạnh là trách nhiệm chung của chúng ta.]

Khương Sở cảm thấy trong ngày hôm nay bản thân mình đã trút bỏ hết mọi ồn ào trong cuộc đời này.

Người hầu và kỵ sĩ trong lâu đài của thân vương mới biến thành quái vật chưa được bao lâu, mặc dù sức chiến đấu mạnh mẽ nhưng rốt cuộc cũng không đấu lại biển người có kinh nghiệm chiến đấu, cộng thêm trên người của thân vương Arnold ác quỷ bị nước thánh của giáo hội trấn áp, bọn họ rất nhanh đã rơi vào thế bất lợi.

Trước khi anh rời khỏi hoàng cung đến lâu đài của thân vương Arnold, đã giao cho công tước bắt đầu chuẩn bị chiến đấu.

Mặc dù phần lớn việc quân sự của đất nước này đều do thân vương nắm giữ trong tay, tuy nhiên gia tộc Verland hùng mạnh một thời, cũng là một quý tộc quyền lực, cho nên rất dễ tập hợp quân đội.

Thời gian nửa ngày, có chút khẩn trương, cho nên Khương Sở vừa tiến sâu vào quân địch để điều tra tình hình kẻ địch, vừa đảm nhận nhiệm vụ trì hoãn thời gian.

Cũng may thời gian vẫn kịp.

Anh ở ngoài phạm vi hỏa lực, hai bên đều có ý tránh giao chiến với anh, một bên là bảo vệ quốc vương, một bên là theo đuổi dục vọng uy quyền.

Vì vậy nơi này trở thành số ít trong những nơi an toàn cho anh.

Nếu không nhân cơ hội lúc này thì còn có thể tới khi nào mới rời đi?

Khương Sở không muốn ở đây ngắm tranh khảm.

Tuy nhiên anh có ý tưởng này, vừa bước tới một bước, Arnold và Verland đồng thời cùng nhìn qua, đôi mắt tức giận cộng thêm sự kinh ngạc.

Khương Sở lại nhìn hiểu bọn họ muốn nói gì.

Arnold: Hắn không muốn nhìn thấy ta đến như vậy à? Thậm chí hắn còn không muốn nhìn thấy ta chết!

Thực hiện: Clitus x T Y T

Verland: Hắn không muốn nhìn thấy ta giết thân vương đến như vậy sao?

Khương Sở: Ta không…

Thôi đi, các người vui là được.

Cuối cùng công tước dùng kiếm đâm vào ngực thân vương, Khương Sở lại cảm thấy khó chịu.

Một con ác quỷ không thể chết nếu không đâm thẳng vào tim nó, cho dù bọn họ có đổ nước thánh lên kiếm.

Chỉ nghe thấy Verland kêu lên một tiếng: “Bệ hạ, tránh ra!”

Arnold vẫn luôn nhìn chằm Khương Sở, sau khi bị xuyên một lỗ, lập tức bộc phát sức mạnh to lớn, thoát khỏi thanh kiếm trên ngực, lao về hướng của Khương Sở.

Khương Sở vốn đã ngồi trên lưng ngựa, lúc này quay đầu lại cũng đã không kịp nữa.

Đôi cánh của ác quỷ mang theo cơn gió tanh sắc bén, trong chớp mắt đã tới trước mặt anh.

Anh ngã từ trên ngựa xuống, phần sau đầu đập xuống đất, xém chút bị ngất đi.

Người của anh dựa vào ác quỷ, tay trái bị bắt lấy, ấn vào một bên đầu, tay còn lại không biết từ lúc nào đã cầm được mũi tên bạc, lúc này xuyên thẳng vào trái tim của ác quỷ.

Chuyện xảy ra vào thời khắc đó, khiến cho tất cả mọi người đều không kịp phản ứng lại.

Arnold đã không còn giống con người nữa, hốc mắt của hắn to ra, dường như bị bao phủ hoàn toàn bởi một màu đen, làn da chuyển sang màu xanh lục, mạch máu màu xanh uốn khúc dưới lớp da.

Hắn ta nở một nụ cười bi thảm: “Tại sao…không giết ta…”

Quốc vương vốn dĩ có cơ hội giết hắn ta ngay lập tức, hơn nữa hắn ta đối với anh hoàn toàn không có sự phòng vệ.

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Nhưng cũng chính vào lúc này, Quốc vương do dự rồi, làm chệch hướng mũi tên.

Khương Sở không nói lời nào.

Trực giác của anh rất mạnh mẽ, nhưng lần này anh hoàn toàn không hề cảm nhận được nguy hiểm.

Cho nên anh do dự một chút.

Cho dù đây là một trò chơi, anh cũng không có khái niệm giết người, ngay cả khi người ở trước mặt anh đã biến thành ác quỷ.

Anh không thể bị trò chơi đồng hóa, cũng không thể để bản thân mình trở thành một đao phủ.

Đây là một quy tắc giáo dục được ghi trong chương trình giáo dục của Star Alliance.

Lúc này, trò chơi lại ném ra một khung lựa chọn.

[Bạn lựa chọn trả lời như thế nào?]

[A. Ta không muốn tay mình dính máu.]

[B. Có phải ta đã quên chuyện gì rồi không?]

Lựa chọn đầu tiên hoàn toàn phù hợp với tính của của quốc vương.

Tuy nhiên lựa chọn thứ hai, nhìn có vẻ như liên quan đến một tình tiết phụ.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play