Đổi lại là ong ký sinh thông thường, có thể đã sớm cảm nhận được nguy hiểm. Bản năng tránh sinh vật có hại sẽ khiến bọn họ rất nhạy cảm, cảm giác nhạy cảm của Phong Hậu chỉ sẽ mạnh mẽ hơn mà thôi.
Nhưng nó đã đánh giá cao sự an toàn của mình. Vốn cho rằng ẩn núp bên trong vật chứa cứng rắn, cho dù là thiên địch đến cũng hết cách, kẻ xui xẻo chí có đồng tộc không nghe lời trước mặt này thôi.
Bởi vậy nó đã bỏ lỡ nguy cơ lóe lên trong đầu. Khoảnh khắc bị xuyên thủng đầu, trí tuệ còn sót lại không nhiều lắm của nó cũng không nghĩ ra, tại sao lại là bản thân?
Rõ ràng trước mặt mình còn có con trùng lớn như vậy, lẽ nào không nhìn thấy?
Máu của Phong Hậu là chất lỏng trong suốt màu vàng nhạt, hổ phách như hòa tan chậm rãi chảy ra, không bao lâu thì bao trùm cơ thể của nó, nó vẫn chưa thành công vặt đầu trong xúc tu xuống, cơ thể dần ngừng lại, chân cũng bất lực mà rũ xuống.
Khương Sở chần chờ một lát, rồi đưa tay với không gian đen kịt: "Chào buổi chiều?"
Âm thanh truyền đến vốn không phải là xúc tu kéo túm trên mặt đất mà là tiếng bước chân thong thả, nó có hình người, hắc ám dày đặc choàng trên thân giống như là trường bào do màn đem dệt thành, giống như có sinh mệnh chuyển động vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play