Sau khi ra khỏi nhà Diệp Văn Khiết, Uông Diểu không sao bình tâm lại
được, những chuyện gặp phải trong hai ngày hôm nay cùng câu chuyện về
Hồng Ngạn, dù không liên quan nhưng cứ mắc mứu xoắn xuýt vào với
nhau, khiến thế giới này sau một đêm đã trở nên lạ lẫm khác thường.
Về tới nhà, để thoát ra khỏi tâm trạng ấy, anh bật máy tính lên, mặc bộ
thiết bị V lên người, lần thứ ba đăng nhập vào Tam Thể. Anh đã hoàn toàn
điều chỉnh được tâm trạng, khi giao diện đăng nhập hiện ra, Uông Diểu như
biến thành 1 con người khác, lòng ngập tràn cảm giác hưng phấn không thể
gọi tên. Khác với hai lần trước, lần này Uông Diểu tiến vào trò chơi với một
sứ mệnh, anh cần phải bóc trần bí mật của thế giới Tam Thể, anh đăng ký
một ID khác cho tương xứng với sứ mệnh này: Copernicus.
Sau khi đăng nhập vào Tam Thể, Uông Diểu lại đứng trên bình nguyên
mênh mông đó, đối diện với buổi bình minh kỳ dị của thế giới Tam Thể.
Kim tự tháp khổng lồ xuất hiện ở phương Đông, nhưng Uông Diểu lập tức
nhận ra đây không phải là tòa kim tự tháp của Trụ Vương và Mặc Tử nữa
mà có đỉnh tháp theo phong cách Gothic, đâm thẳng lên bầu không buổi
sớm, khiến anh nhớ đến nhà thờ phong cách La Mã mình trông thấy lúc
sáng sớm hôm qua trên phố Vương Phủ Tỉnh, nhưng nếu đem nhà thờ đó
đặt bên cạnh kim tự tháp này, thì chẳng qua chỉ bằng một cánh cửa nhỏ của
nó mà thôi. Anh còn thấy ở đằng xa có rất nhiều tòa nhà rõ ràng chính là
các kho chứa, nhưng hình dạng cũng đã đều biến thành kiến trúc kiểu
Gothic, đỉnh nhọn, giống như trên mặt đất mọc ra rất nhiều mũi gai vậy.
Uông Diểu thấy trên kim tự tháp có một ô cửa hắt ra ánh lửa yếu ớt, liền
đi vào trong đó. Trên vách tường trong ô cửa ấy, một hàng các tượng thần
Olympus đã bị khói hun đen thui đang giơ đuốc. Vào bên trong đại điện,
anh phát hiện ở đây còn tối tăm hơn cả chỗ ô cửa, chỉ có hai giá nến bằng
bạc đặt trên chiếc bàn dài bằng đá cẩm thạch phát ra thứ ánh sáng nhờ nhờ
ủ dột, cạnh bàn có mấy người ngồi, ánh sáng mờ mịt khiến Uông Diểu chỉ nhìn được đường nét khuôn mặt của họ, chứ không nhìn thấy những đôi mắt
ẩn trong bóng mờ của hốc mắt trũng sâu, nhưng Uông Diểu có thể cảm giác
được ánh mắt bấy nhiêu người đều đang đổ dồn vào mình. Những người
này dường như đều mặc áo choàng dài thời Trung cổ, nhìn kỹ lại thì thấy có
hai người mặc áo dài đơn giản hơn một chút, theo kiểu Hy Lạp cổ đại. Một
người đàn ông cao gầy ngồi ở đầu bàn, ngoài những ngọn nến, chiếc mũ
miện vàng trên đầu ông ta là thứ duy nhất sáng lấp lánh trong gian đại điện
này, dưới ánh nến, Uông Diểu phải rất khó khăn mới nhận ra được, chiếc áo
choàng trên người ông ta không giống với những người khác, mà có màu
đỏ.
Đến đây, Uông Diểu đã xác định được phán đoán của mình: trò chơi này
mở ra cho mỗi một người chơi một chương trình riêng, lúc này là bản sao
của châu Âu thời Trung cổ, phần mềm đã dựa theo ID của anh để lựa chọn.
“Anh đến muộn, hội nghị đã bắt đầu từ lâu rồi.” Người mặc áo choàng
đỏ đội mũ miện vàng nói, “Ta là Giáo hoàng Gregorius.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT